Chương 14: SỰ RỜ ĐỤNG CHỮA LÀNH
Những
sự chữa lành thuộc thể là một phần trong các dấu lạ Đức Chúa Trời ban cho con
người. Khi chứng kiến một phép lạ chữa lành trong các buổi nhóm của chúng tôi,
linh hồn vui mừng vì nhiều lý do. Một trong những lý do đó là nhìn thấy sự thay
đổi trong những con người đến trong đau đớn nhưng ra về trong vui mừng. Mỗi một
dấu lạ chứng tỏ cho bằng chứng về quyền phép của Đức Chúa Trời để chỉ cho con
người thấy nhu cầu phải trở lại với Ngài.
Trong
thời Chúa Jesus, nhiều người đã theo Ngài vì họ thấy phép lạ Ngài thi thố trên
kẻ đau (Giăng 6:2). Những người đa nghi đến các buổi nhóm của chúng tôi để xem
phép lạ có thực hay không. Khi họ chứng kiến một sự chữa lành, tất cả những gì
họ có thể làm là ăn năn tội lỗi của mình. Đó là một lý do nữa khiến tôi vui
mừng, người ta được cứu khi họ chứng kiến các phép lạ của Đức Chúa Trời.
Hãy
đọc những phép lạ kỳ diệu nầy, và chứng kiến những biến đổi đã diễn ra.
Chẩn Đoán: Ung
Thư Xương Chuyển Hóa
Điều
đã xảy ra cho cậu Fernando của tôi thật không thể tin được. Cậu đau nặng gần
chết trong bệnh viện Pháp ở thành phố Buenos Aires. Chẩn đoán là ung thư xương
cùng với sự chuyển hóa trong các phần khác của cơ thể cậu; đặc biệt là với hai
quả thận. Xương hầu như đã biến thành bột, cậu chỉ cân nặng 45kg.
Tình
trạng nặng đến nỗi các bác sĩ quyết định chống lại việc điều trị cho ông bằng
các hóa chất và tia phóng xạ. Ông sắp chết nên chỉ uống các thuốc giảm đau để
sống còn. Cậu tôi đau đến nỗi phải để các bao cát ở giữa hai đầu gối để chúng
đừng chạm vào nhau. Chỉ cần tiếp xúc với các tấm ra trải giường cũng làm cậu
đau đớn. Cậu không ngừng kêu khóc vì đau, và dường như không còn gì có thể giúp
đỡ cậu được.
Mẹ
và dì tôi bảo tôi đến gặp Carlos Annacondia đang điều động một chiến dịch
truyền giảng ở tại Mar del Plata. Vì vậy tôi đã làm theo. Tôi dự định mang bộ
đồ ngủ của cậu tôi theo để Mục sư Annacondia có thể cầu nguyện cho cậu, nhưng
khi vội vã đến buổi truyền giảng, tôi đã bỏ chúng lại trong phòng khách sạn.
Khi
bước vào sân vận động tôi thấy chỗ ấy đầy người và Carlos Annacondia đang đi
lại giữa họ để cầu nguyện cho mọi người. Mỗi khi ông chạm đến ai là người ấy té
xuống đất. Đó là lần đầu tiên tôi được chứng kiến một điều như thế. Tôi đặt đức
tin mạnh mẽ nơi Chúa về điều Ngài sắp làm, vì vậy tôi đánh bạo len lỏi vào sân
vận động. Trong lúc Annacondia cầu nguyện cho những người khác, tôi cố gắng kể
cho ông lý do khiến tôi đến đây. Nhưng lập tức ông đặt tay lên đầu tôi và tôi
ngã xuống. Tôi cứ ở đó, không biết là bao lâu, tôi không nghĩ Annacondia đã
nghe lời thỉnh cầu của tôi, nhưng Chúa đã nghe. Về sau tôi được biết rằng cậu
tôi đã bắt đầu khá lên từ buổi tối hôm đó.
Ngày
hôm sau tôi trở về Buenos Aires, mang theo bộ áo quần mà tôi đã không đem theo
mình đến sân vận động. Dầu vậy, dì tôi bởi đức tin, đã đến thăm cậu và đưa bộ
quần áo đó cho cậu. Cậu đã nằm bẹp trong giường từ ba tháng nay không thể chỗi
dậy được. Nhưng một buổi chiều nọ chúng tôi thấy cậy đi được trở lại, thật là
một phép lạ. Kể từ đó, mỗi buổi tối chúng tôi cân cậu, và mỗi ngày cậu lại lên được
1kg. Vào ngày thứ ba hay thứ tư gì đó, bác sĩ quyết định rằng bây giờ cậu đã
khỏe đủ để được điều trị bằng hóa chất.
Khi
điều trị bằng hóa chất, người ta thường sụt cân. Nhưng cậu tôi thì không, cậu
cứ tiếp tục tăng cân, mỗi ngày cậu tăng thêm được 1kg. Cuối cùng cậu đã lấy lại
được 25kg bị mất.
Nhìn
thấy sự tiến triển của cậu, các bác sĩ quyết định áp dụng các phương pháp mới.
Trước hết họ xem xét hai quả thận, các nghiên cứu cho thấy chúng đã hoàn toàn
được chữa lành. Họ khám xương, điều mà trước kia chỉ là bột nay đã hoàn toàn
cứng vững. Cuối cùng họ bảo chúng tôi có thể xuất viện và trở về nhà ở Junin.
Một chuyên gia về ung bướu thuộc bệnh viện Pháp đã nói rằng: “Đây là một phép lạ của Đức Chúa Trời. Tôi chưa bao giờ thấy một phép lạ như vậy. Người đàn ông nầy hầu như đã chết, ông ta đang bịnh ở giai đoạn cuối cùng”.
Một chuyên gia về ung bướu thuộc bệnh viện Pháp đã nói rằng: “Đây là một phép lạ của Đức Chúa Trời. Tôi chưa bao giờ thấy một phép lạ như vậy. Người đàn ông nầy hầu như đã chết, ông ta đang bịnh ở giai đoạn cuối cùng”.
Khi
những người hàng xóm thấy cậu trở về, họ không tin nổi mắt mình. Người ta chạy
ra đường phố chỉ để nhìn cậu bước đi. Họ nói “người nầy đã gần chết, mà bây giờ
lại ở giữa chúng ta”. Cậu thật là một người chết sống lại, đó là một phép lạ
của Chúa. Vì cớ sự chữa lành nầy, vợ, con cậu và các thành viên khác trong gia
đình đều bắt đầu đi nhóm lại. Nhiều người trong Hội Thánh chúng tôi có mặt ở đó
cũng vì phép lạ nầy.
Cách
đây vài tháng vị bác sĩ chăm sóc cậu ở tại Buenos Aires đã đến thành phố chúng
tôi, vợ cậu, một tín đồ trung tín đến gặp bà ta và hỏi bà: “Bà có nhớ chồng tôi
không?”
Bà
ta trả lời: “Tất nhiên làm sao tôi quên được phép lạ lớn nhất mà tôi được chứng
kiến trong đời mình!”
Dì
tôi là người rất dạn dĩ, bèn nói “chúng tôi luôn cảm tạ Chúa vì phép lạ nầy, và
bây giờ chúng tôi cũng cầu nguyện cho bà”.
Sau
kinh nghiệm đó tôi càng nắm chặt lấy Chúa. Tôi tin rằng khi Đức Chúa Trời ban
phước cho một người nào như vậy, thì phép lạ sẽ lan rộng đến cả gia đình và
hàng xóm, và đó là điều đã xảy ra với chúng tôi.
ROBERTO
Vẫn Mạnh Khỏe Vì
Sự Vinh Hiển Của Đức Chúa Trời
Fernando,
người đã được chữa lành, làm chứng lại câu chuyện sau đây:
Tôi
cảm thấy thật khủng khiếp, toàn thân tôi đau đớn, tôi không thể ngủ nghỉ được.
Đến nỗi vợ tôi cũng không thể ngủ với tôi nữa. Tôi cần một chiếc giường lớn cho
chính mình, bởi vì tôi phải lăn trở để thay đổi vị trí. Tình trạng nầy kéo dài
một năm. Đã có đến hai mươi hai bác sĩ khám cho tôi, nhưng không một ai có thể
đi đến một sự chẩn đoán chính xác. Cho đến khi một người trong số họ tiến hành
các nghiên cứu bổ sung. Kết luận đó là ung thư, ông ta gởi tôi đến bệnh viện
Pháp ở tại Buenos Aires, tại đó một chuyên gia về ung thư đã khám cho tôi và đã
khẳng định chẩn đoán: ung thư xương đã chuyển hóa sang các phần khác trong thân
thể tôi. Tôi bệnh nặng đến nỗi các bác sĩ không nghĩ tôi có thể sống hơn mười
lăm ngày. Tôi ốm đến nỗi không thể ngồi được, vì sợ rằng xương sống sẽ gãy.
Khi
cháu tôi đến tìm Annacondia tại chiến dịch truyền giảng ở Mar del Plata để xin
cầu nguyện, tôi bắt đầu khá lên. Tôi không còn bị đau nữa và bắt đầu lên cân
mỗi ngày. Các bác sĩ đều sửng sốt; họ vẫn không thể tin được điều đó. Ngày hôm
nay, sau mười một năm, tôi vẫn mạnh khỏe vì sự vinh hiển của Đức Chúa Trời.
Năm
1979 chúng tôi đã chứng kiến một cuộc đối đầu mạnh mẽ giữa chính quyền quân sự
cai trị trên đất nước chúng tôi và quyền năng của Đức Chúa Trời. Chúng tôi đã
kinh nghiệm quyền phép của Ngài lần đầu tiên, vì vậy chúng tôi ao ước giảng Tin
Lành cho những người hư mất, cầu nguyện cho những người đau và thấy họ được
chữa lành. Chúng tôi đã quyết định đến những nơi mà chúng tôi có thể tìm được
nhiều người trong số họ: đó là các bệnh viện.
Nhưng
vì cớ chế độ quân sự không dễ dàng cho phép vào bệnh viện để cầu nguyện cho
người đau, tôi đã cố gắng đến đó mỗi ngày vào giờ nghỉ trưa. Trước khi vào bệnh
viện tôi cầu nguyện: “Lạy Chúa xin khiến con vô hình để không ai nhìn thấy con
mà ngăn chận con”. Mà đúng như vậy. Tôi đã vào được, cầu nguyện cho người đau,
và Đức Chúa Trời đã chữa lành cho họ. Thật là dễ dàng; họ có đức tin, còn tôi
không nghi ngờ.
Ung Thư Tuyến
Giáp Được Chữa Lành
Một
ngày nọ, một anh em làm việc với tôi và cũng tin Chúa cùng ngày tôi tiếp nhận
Chúa, đến gặp tôi. Anh ta nói với tôi rằng cháu ông bị ung thư tuyến giáp và
rất yếu. Cô đã được giải phẩu, họ đã cắt bỏ các tuyến và bôi chất cobal lên
ngực cô đến nỗi da cô đã bị bỏng. Cô bị đau đớn không tả xiết vì các vết bỏng,
thậm chí cô không thể chịu được sự đụng chạm của các tấm chăn.
Tôi
đến nhà để cầu nguyện cho cô. Khi chúng tôi đến nơi, cô dùng hết sức mình đứng
lên để mời chúng tôi vào. Cô biết chúng tôi mang Lời của Chúa đến cho cô. Vì
vậy chúng tôi cầu nguyện cho cô bằng đức tin, đọc Kinh Thánh, và bảo với cô
rằng Đức Chúa Trời yêu thương cô và có thể chữa lành cho cô.
Khi
ra về tôi nói với người anh em “Đức Chúa Trời đã chữa lành cho cô ta, tôi biết
Chúa đã chữa lành cho cô”, anh ta nói với tôi “Amen tôi cũng tin điều đó”.
Ngày
hôm sau chúng tôi gọi điện thoại và hỏi xem cô thế nào. Chúng tôi biết chắc một
điều phi thường đã xảy ra. Gia đình cô cho biết “thật không thể nào tin được.
Điều gì đã đến với cô” cô chỗi dậy nấu ăn, lau dọn ngoài sân sau, và làm rất
nhiều các công việc khác trong nhà.”
Sau
đó cô thuật lại điều đã xảy ra. Ngày mà chúng tôi cầu nguyện cho cô, trong lúc
chồng cô đi làm và các con đi học, cô quyết định đi ra ngoài và lau dọn hành
lang. Những người hàng xóm đã biết cô ốm nặng bảo với cô: “Thôi đi, cô phải vào
nhà và nằm nghỉ chứ. Khi chồng cô trở về nhà ông ta sẽ buồn cô đó”. Nhưng cô
nói với họ “Tôi sẽ không chết, Đức Chúa Trời đã chữa lành cho tôi. Tôi không
còn bệnh nữa”.
Phép
lạ nầy đã xảy ra vào cuối năm 1979. Nhiều năm đã trôi qua và cô vẫn khỏe mạnh.
Theo lời các bác sĩ đáng lẽ cô đã phải chết lúc ấy, nhưng Đức Chúa Trời đã làm
một phép lạ.
Phép Lạ Của
Benita
Ở
tại Thành phố Encarnación , Paraguay, một phụ nữ tên là Benita đã làm chứng lại
câu chuyện phép lạ sau đây của bà.
Năm
tôi ba mươi bảy tuổi tôi bắt đầu mắc bệnh. Nhiều bác sĩ đã khám cho tôi cả ở
Asunción lẫn Encarnación. Tôi đau đớn rất nhiều và liên tục bị xuất huyết. Họ
không biết phải làm gì vì vậy họ gởi tôi đến Thành phố Posadas, Argentina, hy
vọng có ai tại đó có thể giúp đỡ tôi. Con gái tôi sống ở Buenos Aires là một
tín đồ, đến gặp tôi. Bác sĩ bảo nó tôi cần giải phẩu ngay vì bệnh tôi đã đến
giai đoạn phát triển; tôi đã bị ung thư tử cung.
Con
gái tôi quyết định đưa tôi đến Buenos Aires để giải phẩu. Khi chúng tôi đến đấy
nó đưa tôi đến dự một cuộc truyền giảng do Mục sư Annacondia hướng dẫn. Tại đó
tôi đã tiếp nhận Chúa Jesus làm Cứu Chúa mình. Tôi tin đã nhận được sự chữa
lành buổi tối hôm đó, nhưng tôi đã không chứng tỏ điều đó cho đến khi giải
phẩu.
Sáng
hôm sau đến bệnh viện giải phẩu, tôi nghe có một tiếng nói rằng: “Con không cần
phải giải phẩu, con đã được chữa lành”. Lập tức tôi nhìn quanh để xem tiếng nói
ấy đến từ đâu, nhưng không có ai ở đó cả, chỉ có một đứa cháu gái nhưng cháu
bảo cháu không hề nói gì cả.
Trước
khi giải phẩu, họ tiến hành một số các nghiên cứu. Các bác sĩ thấy có điều gì
khác lạ, vì vậy họ bắt đầu đến gặp tôi người nầy rồi đến người kia, cho đến
cuối cùng một người đã nói “Thưa bà, bà đã được chữa lành, không còn ung thư
nữa”.
Khi
tôi trở về nhà, chồng tôi không thể tin rằng tôi đã được lành bệnh. Ông cứ
khăng khăng rằng tôi cần phải giải phẩu. Tôi đã phải chứng minh cho ông rằng
Đức Chúa Trời đã làm một phép lạ, vì vậy tôi xin Chúa cho tôi một dấu hiệu để
chồng tôi sẽ tin. Và Ngài đã ban điều đó cho tôi, năm bốn mươi tám tuổi tôi
mang thai và sinh được một bé trai kháu khỉnh tên là Jorge. Ngày hôm nay tất cả
chúng tôi cùng đi nhà thờ Tin Lành và hầu việc Đức Chúa Trời.
Mục Đích Của Sự
Chữa Lành
Một
trong những mục đích chính của Đức Chúa Trời khi làm các phép lạ nầy là để cứu
các tội nhân và đem họ trở lại với Ngài. Chúa Cứu Thế Jesus đã không chia các
buổi nhóm của Ngài thành các buổi truyền giảng hoặc các buổi chữa lành. Trong
Luca 9:1-62, Kinh Thánh cho chúng ta biết rằng Chúa Jesus và các môn đồ Ngài đã
đi từ làng nầy qua làng khác, giảng Tin Lành và chữa bệnh cho mọi người khắp
nơi. Họ công bố sứ điệp cứu rỗi và cũng chữa lành cho người bệnh. Tôi không tin
rằng con người phải được cứu trước để sau đó được chữa lành.
Sự
chữa lành của Đức Chúa Trời là một tiến trình mà qua đó Đức Chúa Trời hành động
một cách siêu nhiên trong đời sống của con người, ban cho họ sự sống và sự khỏe
mạnh. Sự thay đổi xảy ra trong đời sống của những người bệnh khi họ được chữa
lành là một quá trình siêu nhiên của Đức Chúa Trời.
Khi
chúng tôi nghiên cứu các phép lạ chữa lành bệnh được mô tả trong Kinh Thánh, có
nhiều điều là do lòng thương xót của Đức Chúa Trời. Nhiều người đã nói: “Lạy
Chúa xin thương xót tôi” bởi lòng thương xót mà Chúa Jesus đã chữa lành cho họ.
Nhiều lúc, những đoàn người khốn khổ đi theo Ngài, tìm kiếm các phép lạ.
Khi
Chúa Jesus nhìn thấy đoàn dân đông tụ tập bên bờ hồ Galilê, Ngài đã động lòng
thương xót họ vì họ như bầy chiên không có người chăn (Mác 6:34). Ngài bắt đầu
dạy dỗ họ nhiều điều. Chúa Jesus tận dụng cơ hội để dạy dỗ cho đám đông đã bị
Ngài hấp dẫn vì những lời tường thuật họ được nghe về các phép lạ chữa lành của
Ngài.
Chúng
ta hãy xem xét chiều sâu quan trọng hơn lý do Chúa Jesus chữa bệnh. Điều trước
tiên và quan trọng hơn hết, Ngài đã chữa lành để dâng sự vinh hiển cho Đức Chúa
Cha. Thứ hai Ngài đã chữa lành vì cớ sự thay đổi mà việc chữa lành sẽ đem lại
trong dân chúng. Các phép lạ thay đổi những cuộc đời. Và những người đã kinh
nghiệm phép lạ muốn được hầu việc Chúa. Khi Chúa Jesus đuổi quỉ cho người bị
quỉ ám ở Giêrasê, ông ta đã muốn đi theo Chúa Jesus. Nhưng Chúa Jesus không
cho, Ngài phán cùng người đàn ông nầy rằng:
“Hãy
về nhà ngươi, nơi bạn hữu ngươi, mà thuật lại cho họ điều lớn lao thể nào Chúa
đã làm cho ngươi, và Ngài đã thương xót ngươi thế nào” (Mác 5:19).
Chương
trình Chúa Jesus dành cho đời sống con người là để người ấy trở thành sứ giả
của phép lạ Đức Chúa Trời. Sự giải cứu lớn lao thúc đẩy người ấy trở thành một
người giảng Tin Lành có ảnh hưởng lớn. Không phải bạn đã trở thành một người
như vậy sao?
Cầu Nguyện Cho
Người Bịnh
Có
nhiều cách để cầu nguyện cho người đau. Chúng ta sẽ xem xét một cách được chứng
tỏ xuyên suốt sách nầy: “Họ sẽ đặt tay trên kẻ đau , và kẻ đau sẽ được lành ” (Mác
16:18). Tôi đã kinh nghiệm điều nầy trong chức vụ, và đã chứng kiến hàng trăm
người được chữa lành khi tôi đặt tay trên họ.
Đặt Tay
Là
khi chúng ta rờ đụng một người khác bằng tay mình. Chúa Jesus đã chữa lành cho
nhiều người đau bằng việc rờ đụng họ, đó không phải là phương cách duy nhất của
Ngài, nhưng đó là phương cách đầu tiên Ngài đã dùng khi khởi sự thi hành chức
vụ trên đất.
Chúng
ta hãy xem xét khung cảnh được mô tả trong Mác 1:31. Chúa Jesus đang ở trong
nhà của Phierơ, nơi bà gia Phierơ đang nằm trên giường vì đau rét. Chúa Jesus
đã đến cùng bà nắm lấy tay bà, chữa lành và đỡ bà dậy, cơn sốt lập tức lìa khỏi
bà. Trong sách Phúc âm Luca có một chi tiết khác nữa được thêm vào câu chuyện
nầy. Ở đây Chúa Jesus nghiêng mình trên bà và quở trách cơn sốt, bà được chữa
lành lập tức. Xem Luca 4:39.
Qua
các khúc Kinh Thánh tương đương nầy chúng ta nhận thấy thái độ của Chúa Jesus
đối với người đàn bà mắc bịnh. Ngài đến cùng bà ta, nghiêng mình trên bà, nắm
lấy tay bà, quở trách cơn sốt, và bà lập tức được chữa lành. Chỉ một sự đụng
chạm đơn giản của Chúa Jesus cũng đủ để chữa lành bà.
Sự
rờ đụng tự bản thân nó là điều đặc biệt quan trọng. Con trẻ thường cảm thấy an
toàn và bình yên khi mẹ chúng ôm ấp chúng. Thậm chí không nói một lời, thì sự
đụng chạm khẽ cũng là một cách đặc biệt để nói rằng: “Tôi ở với bạn”.
Bây giờ chúng ta hãy xem điều gì xảy ra nếu tôi đặt tay mình trên một người bệnh và không thật sự tin rằng người ấy sẽ được chữa lành? Người ấy có thể sẽ không nhận được sự chữa lành. Chúng ta cần đức tin để đi từ bệnh tật đến sự lành mạnh. Chúng ta cần hiểu rằng quyền năng không ở trong bàn tay thuộc thể của chúng ta, mà ở trong sự xức dầu và quyền phép của Đức Thánh Linh tuôn chảy qua bàn tay chúng ta. Kinh Thánh khẳng định điều nầy trong Công vụ 19:11 chép như vầy: “Đức Chúa Trời lại dùng tay Phaolô làm các phép lạ khác thường”.
Bây giờ chúng ta hãy xem điều gì xảy ra nếu tôi đặt tay mình trên một người bệnh và không thật sự tin rằng người ấy sẽ được chữa lành? Người ấy có thể sẽ không nhận được sự chữa lành. Chúng ta cần đức tin để đi từ bệnh tật đến sự lành mạnh. Chúng ta cần hiểu rằng quyền năng không ở trong bàn tay thuộc thể của chúng ta, mà ở trong sự xức dầu và quyền phép của Đức Thánh Linh tuôn chảy qua bàn tay chúng ta. Kinh Thánh khẳng định điều nầy trong Công vụ 19:11 chép như vầy: “Đức Chúa Trời lại dùng tay Phaolô làm các phép lạ khác thường”.
Khi
bạn là người lãnh đạo hoặc Mục sư, cầu nguyện cho sự chữa lành trong hội chúng
của bạn, hãy làm điều đó với lòng tin rằng Đức Chúa Trời thi hành các phép lạ.
Bấy giờ buổi nhóm đó sẽ trở nên đặc biệt. Những người mà bạn cầu nguyện cho sẽ
nhận biết đức tin của bạn và uy quyền thiên thượng của bạn. Điều nầy đến phiên
nó, sẽ làm hoạt động đức tin của họ trong sự chữa lành của chính họ và họ sẽ
được giải cứu. Nói chung khi tôi cầu nguyện cho người đau trong các chiến dịch
truyền giảng tôi lập tức yêu cầu họ hãy làm những việc mà trước đây họ không
thể làm. Những người không thể đưa tay lên thì đưa tay lên cho Chúa, những
người không thể bước đi thì bước đi hoặc chạy. Những người khác rờ đụng những
nơi khối u, nang và lập tức bắt đầu kêu khóc. Những người nầy đã biến đức tin
của họ thành hành động. Mỗi một nỗ lực nhằm kiểm tra sự thật của việc chữa lành
đều bày tỏ đức tin. Sau đó tôi mời họ tiến lên bục giảng để làm chứng lại điều
vừa mới xảy ra cho họ để họ truyền đức tin đến những người khác là những người
vẫn chưa nhận được phép lạ cho mình.
Cầu Nguyện Trên
Quần Áo
Có
một bà mẹ đến với buổi truyền giảng chúng tôi đang tổ chức tại quận Boca, thành
phố Buenos Aores. Con bà đau rất nặng. Cậu đang nằm tại bệnh viện Argerich chỉ
cách nơi chúng tôi truyền giảng vài dãy phố. Bà ta mang theo một trong những
chiếc khăn mùi xoa của cậu để chúng tôi có thể cầu nguyện cho cậu. Cậu bé đang
ở trong cơn hôn mê không thể hồi tỉnh và phải được chuyền thở bằng máy hô hấp
nhân tạo. Bà đến bằng đức tin để cầu nguyện cho con trai bà. Bất chấp việc các
bác sĩ đã tuyên bố “Não của cậu đã chết” nhưng Đức Chúa Trời, Đấng hậu thuẫn
cho đức tin chân thành của bà thì không chết.
Khi
trở lại phòng săn sóc đặc biệt trong bệnh viện, bà đặt chiếc khăn tay lên trán
cậu bé. Cậu bé đã hồi tỉnh bởi phép lạ và bắt đầu nói chuyện. Khi điều nầy xảy
ra, các bà mẹ khác đang nằm với con mình trong khoa nầy bắt đầu giành nhau
chiếc khăn mùi xoa. Tôi được nghe kể rằng ngay sau khi họ đặt chiếc khăn lên
trán đứa trẻ khác, quyền năng Đức Chúa Trời đã chữa lành chúng. Vài ngày sau, người
mẹ đã đến để làm chứng lại cho chúng tôi và dâng vinh hiển cho Đức Chúa Trời vì
phép lạ lớn lao họ đã nhận được.
Tôi
đã nghe và thấy nhiều phép lạ chữa lành và giải cứu như vậy. Ở mỗi buổi nhóm
đều có những người đem các đồ đạc hoặc áo quần như là các khăn mù xoa hoặc các
bộ đồ ngủ của những người mà vì tật bệnh, không thể đến buổi truyền giảng được.
Các đồ vật nầy thường là một phước hạnh cho những người khốn khổ. Hiện tượng
nầy được ghi chép trong sách Công vụ 19:11-12.
“Đức
Chúa Trời lại dùng tay Phaolô làm các phép lạ khác thường, đến nỗi người ta lấy
khăn và áo đã bận vào mình người mà để trên các kẻ đau yếu thì họ được lành
bịnh và được cứu khỏi quỉ dữ”.
Tôi
thật sự tin rằng một miếng vải đơn sơ được xức dầu bởi Đức Thánh Linh có thể
chữa lành bệnh và giải phóng người bị ức hiếp. Hãy nhớ rằng Đức Chúa Trời muốn
chữa lành, và mặc dầu nhiều lúc chúng ta sẽ thấy tình trạng nô lệ cho ma quỉ
đàng sau một thứ tật bệnh, vào những lần khác đó sẽ là cách của Đức Chúa Trời
dạy chúng ta chiến thắng các hoạn nạn.
Vì Sao Không Phải
Tất Cả Đều Được Chữa Lành?
Mỗi
đêm, nhiều người mắc bệnh thuộc thể và thuộc linh đến với các buổi truyền giảng
của chúng tôi. Nhiều lời làm chứng về sự chữa lành và giải cứu được chia sẻ
trong suốt buổi nhóm. Những câu chuyện đó truyền dẫn đức tin đến mọi người.
Một
số người hỏi tôi vì sao trong số hàng trăm người đến dự truyền giảng, chỉ có
một tỉ lệ nhỏ được chữa lành. Chúng ta hãy xem điều đã xảy ra khi Chúa Jesus
đến thăm hồ Bêtếtđa (Giăng 5). Một số đông những người tàn tật đã có ở đó,
người mù, người què, và người bại xuội. Nhưng Đức Chúa Jesus đã chú ý đến với
một người duy nhất. Ngài đã đến với con người tàn phế nầy và hỏi anh ta “Ngươi
có muốn lành chăng?” Nếu Chúa Jesus hiện diện với chúng ta ngày nay, có lẽ
chúng ta sẽ hỏi Ngài vì sao Ngài chỉ chữa lành cho một người đàn ông nầy trong
khi có rất nhiều người bệnh khác trong trường hợp nầy, cũng như trong tất cả
các trường hợp khác, chúng ta cần phải lấy đức tin mà tin nơi quyền tối thượng
của Đức Chúa Trời.
Chúng
ta không thể nói rằng lý do người ấy không được chữa lành là vì thiếu đức tin.
Chúng tôi đã chứng kiến nhiều người đến dự các buổi nhóm của chúng tôi mà chẳng
hề có đức tin, họ đến chỉ vì tò mò, dầu vậy Đức Chúa Trời đã chữa lành cho họ.
Một số người đã tiến lên bục giảng vui mừng và run rẩy mà nói rằng “Trước đây
tôi không hề tin. Tôi chỉ đến đây để nhạo cười các bạn. Và Đức Chúa Trời đã
chữa lành cho tôi”.
Trong
hầu hết các đoạn Kinh Thánh, chúng ta thấy Chúa Jesus đã chữa lành hết thảy
những kẻ bệnh. Ở một số câu chúng ta đọc thấy: “Có nhiều người theo, và Ngài
chữa lành cả” (Ma-thi-ơ 12:15). “Cả đoàn dân đến kiếm cách rờ Ngài, vì từ Ngài
có quyền phép ra , chữa lành hết mọi người ” (Luca 6:19). Nhưng sau khi thử tìm
cách rút ra một kết luận từ điều nầy, khi tôi xem xét tất cả các khúc Kinh
Thánh ấy tôi nhận ra rằng tất cả những con người nầy đã đến trực tiếp với Chúa
Jesus, tìm kiếm sự chữa lành.
Ngày
nay nhiều người đến các buổi truyền giảng hoặc các nhà thờ để tìm người nầy
người nọ thay vì tìm kiếm vị thầy thuốc lớn, là Chúa Cứu Thế Jesus chúng ta. Đó
là một sai lầm. Họ muốn sự chữa lành, chứ không phải Đấng Chữa Lành.
Vào
thời Chúa Jesus, “Có một người đàn bà mắc bệnh mất huyết đã mười hai năm... Người
đàn bà ấy tự nghĩ rằng nếu ta chỉ rờ áo Ngài, thì cũng sẽ được lành” (Ma-thi-ơ
9:20-21). Bà đã làm thế, nhưng Chúa Jesus để ý thấy có ai đó đã rờ đụng Ngài
bằng đức tin, vì vậy Ngài quay lại và phán cùng bà: “Hỡi con , hãy vững lòng ,
đức tin con đã làm cho con được lành” (câu 22). Và Kinh Thánh chép rằng từ đó
trở đi người đàn bà đã được lành bệnh. Người phụ nữ nầy đã bị chứng mất huyết
quá lâu, trước hết tìm kiếm sự cứu rỗi của Chúa Jesus, song cũng đã được lành
bệnh lập tức.
Nhiều
quốc gia đang trải qua các giai đoạn khó khăn và người ta đang hết sức tìm kiếm
một phép lạ. Ở tại một trong các chiến dịch cuối cùng của tôi, một điều không
thể tin được đã xảy ra. Vào cuối các buổi nhóm, tôi luôn luôn bước xuống khỏi
bục giảng để cầu nguyện cho mọi người. Nhưng buổi tối hôm đó khi bắt đầu cầu
nguyện và đặt tay lên đầu mọi người, họ bắt đầu kéo lấy tay tôi từ người nầy
sang người khác, hầu như đang lôi tôi về phía họ. Tôi chưa bao giờ từng trải
điều gì như vậy trong tất cả những năm hầu việc Chúa của mình.
Khi
trở về nhà, tôi kể lại cho vợ tôi điều đã xảy ra trong buổi truyền giảng. Là
một người rất khôn ngoan, nhà tôi đã nói rằng: “Anh còn nhớ khi chúng ta mới
tin Chúa không? Chúng ta đã xin ai cầu nguyện cho mình. Việc chúng ta quỳ gối
đã xưng nhận sự lệ thuộc của chúng ta nơi Đức Chúa Trời. Chúng ta không bao giờ
cậy vào sự rờ đụng của bất cứ ai”.
Nếu
người ta tìm kiếm sự chữa lành của Chúa Jesus, chắc chắn họ sẽ được chữa lành.
Nhưng nếu họ tìm kiếm Annacondia, họ sẽ không được lành. Đó là lý do vì sao tôi
cứ lập đi lập lại trong các buổi nhóm của tôi: “Chúa Jesus ở đây”. Nếu họ hiểu
được điều tôi muốn nói, họ sẽ được mạnh khỏe.
Một
lần nọ một trong những người phụ tá hỏi tôi: “Vì sao các phương tiện truyền
thông đại chúng không đồn ra tin tức về tất cả các phép lạ chữa lành bệnh mà
chúng ta chứng kiến trong các buổi nhóm của chúng ta?” tôi nói với anh ấy rằng
con người tự nhiên không thể hiểu được những sự siêu nhiên. Người ấy không thể
phân biệt chúng trừ khi người ấy nhận định bởi Đức Thánh Linh.
Có
một số những lời làm chứng thật không thể tin được, như trường hợp của một cựu
chiến binh trở về từ cuộc chiến Falkland Islands. Ông ta đến dự một số các buổi
nhóm của chúng tôi. Chàng thanh niên nầy đã mất một nửa hộp sọ trong một cuộc
chiến, và các bác sĩ đã thay thế nó bằng một tấm bạch kim. Đức Chúa Trời đã nắn
lại xương tại buổi nhóm của chúng tôi. Nhưng không phải chỉ có thế, tấm bạch
kim biến mất, phép lạ nầy không những đã tác động đến gia đình của anh mà toàn
thể những người lân cận của anh. Một lần khác tôi đã cầu nguyện cho một thanh
niên bị mù. Sau khi cầu nguyện anh liền được phục hồi thị lực và đã làm chứng
về phép lạ đó. Tôi không bao giờ gặp lại anh nữa. Bốn tháng sau khi trở lại
thành phố ấy vì một chiến dịch truyền giảng mới, tôi lại thấy người thanh niên
đó được một người khác đưa đến để cầu nguyện. Vì vậy tôi hỏi anh điều gì đã xảy
ra. Anh nói với tôi rằng sau khi được khôi phục thị lực, anh không hề đi nhà
thờ nữa. Anh đã quên mất Đức Chúa Trời, anh đã quên Đấng đã chữa lành cho anh.
Ngày hôm đó tôi đã cầu nguyện cho anh nhưng không có điều gì xảy ra. Người
thanh niên nầy đã bỏ phí cơ hội Chúa đã ban cho anh. Sau đó tôi nhớ lại khi
Chúa Jesus gặp lại người bại trong đền thờ Ngài đã nói với anh ta rằng: “Kìa
ngươi đã lành rồi, đừng phạm tội nữa , e có sự gì càng xấu xa xảy đến cho ngươi
chăng” (Giăng 5:14).
“Tội Lỗi Ngươi
Đã Được Tha”
Tôi
liên tục chứng kiến các phép lạ kỳ diệu về sự chữa lành mà Đức Chúa Trời đã
làm. Nhưng tôi nhận thấy rằng nhiều thứ bệnh tật là kết quả của một đời sống
tội lỗi. Chúng ta đã thấy thể nào sự thiếu tha thứ là một vật cản đối với sự
chữa lành. Tội lỗi cũng là một sự ngăn trở.
Một
trong các ví dụ rõ ràng nhất về điều nầy có thể được thấy trong Mác 2:1-12. Đó
là câu chuyện về một người bạn được những người bạn mang đến cho Chúa Jesus.
Bởi vì họ không thể len qua đám đông để đến với Chúa Jesus, họ đã quyết định
giở mái nhà và giòng chiếc giường có người bại trên đó xuống.
Chúng
ta hãy cùng nhau xây dựng lại các sự kiện. Những người bạn của anh hẳn phải có
đức tin lớn. Những người bạn nầy đã biết rằng Chúa Jesus có thể chữa lành người
bại, nhưng rất khó để đưa bạn họ đến với Ngài. Đám đông ngăn trở họ đến gần, và
họ phải mang bạn mình trên một chiếc giường. Sau nhiều nỗ lực, ai đó hẳn đã đề
nghị như vầy: “Còn mái nhà thì thế nào? Chúng ta có thể giở mái nhà và giòng anh
ấy xuống bằng các sợi dây”.
Có
lẽ người bệnh đã nói “Qua mái nhà ư? Tôi thật sự muốn Chúa Jesus cầu nguyện cho
mình. Tôi nghĩ mình sẽ làm điều mình phải làm để điều đó xảy ra”. Các bạn của
anh hẳn đã phải đo chính xác chỗ họ cần giở mái nhà, và sau đó họ đã giòng
chiếc giường xuống.
Đang
khi nói chuyện với đoàn dân, thình lình Chúa Jesus thấy người bại đang được
giòng xuống. Ngài có thể thấy đức tin của người bại cũng như đức tin của các
bạn anh. Phải nỗ lực rất nhiều để đưa được anh ta đến đó, đức tin đã nói lên
điều đó. Vì vậy Chúa Jesus đã phán cùng anh ta: “Hỡi con ta, tội lỗi ngươi đã
được tha” (câu 5).
Bạn
hãy hình dung điều mà các bạn anh ấy và đám đông có lẽ đang suy nghĩ. Bạn thì
nghĩ gì? Chúa Jesus đã tha thứ tội lỗi anh ta, nhưng điều mà người bại cần là
sự chữa lành, sự tha thứ. Tất nhiên, Chúa Jesus biết chính xác điều những người
chung quanh Ngài đang nghĩ. Một trong những lời định nghĩa về việc suy nghĩ là:
“tập trung ý tưởng của một người vào một điều gì đó”. Kinh Thánh chép rằng:
Đức
Chúa Jesus trong trí đã hiểu họ tự nghĩ như vậy, tức thì phán rằng: “Sao các
ngươi bàn luận trong lòng thể ấy? Nay bảo kẻ bại rằng: tội ngươi đã được tha;
hay là bảo người rằng: hãy đứng dậy vác giường mà đi; hai điều ấy điều nào dễ
hơn?” (Mác 2:8-9).
Chúa
Jesus đã biết điều có trong lòng của người đàn ông tàn tật ấy. Ngài biết có một
hàng rào ngăn trở việc chữa lành: đó là tội lỗi. Nhiều lúc có những vật cản
giữa Đức Chúa Trời, các ơn phước của Ngài, với chúng ta. Vì vậy Chúa Jesus đã
dẹp bỏ sự ngăn trở ấy rồi mới chữa lành cho anh.
Hết
thảy chúng ta đều có những ngăn trở trước khi đến với Chúa; tôi đã có một số
vật cản và có thể bạn cũng có một số vật cản. Chúng ta cần chức vụ của Đức
Thánh Linh qua sự tha thứ để có được sự chữa lành và sự giải cứu thuộc linh.
Sự
tha thứ hết sức quan trọng. Nếu con người không bỏ khỏi họ những sự thù ghét,
họ có thể kết thúc bằng cách trở nên điên khùng. Đó là điều đã xảy ra với
Beatriz, là người đã thuật lại câu chuyện sau đây:
Tôi
đã trải qua thời thơ ấu hết sức khó khăn và tàn nhẫn. Tuổi thiếu niên của tôi
chẳng khác gì mấy, mặc dầu tôi tưởng mình đã tìm được hạnh phúc khi tôi gặp
chồng tôi. Chúng tôi hình thành một gia đình và có được tài chánh ổn định,
nhưng sự ghen ghét và oán hận cai trị tấm lòng tôi. Tôi cố gắng che đậy mọi sự
bằng tiền bạc, nhưng chẳng ích lợi gì.
Qua
một trong các con gái của tôi; tôi phát hiện chồng tôi đã có mối quan hệ thân
mật với một đồng nghiệp trẻ tuổi. Sự thù ghét tiềm ẩn mà tôi đã từng có trong
lòng bắt đầu lớn lên và dâng tràn. Tôi bắt đầu hoạch định một phương cách tốt
nhất để giết anh ta và sau đó sẽ tự sát. Tôi cố gắng nhiều lần thực hiện điều
đó bằng dao, dao bấm, súng, và các phương tiện khác. Ngày nay thậm chí bạn có
thể nhìn thấy các vết sẹo trên mình chồng tôi.
Tôi
ở trong sự buồn chán khủng khiếp, tôi mất hơn tám kg và trở nên biếng ăn vì
chứng tâm thần. Tôi luôn luôn nằm bẹp trên giường và không còn chút sức lực
nào. Các con tôi phải đưa tôi đến phòng tắm, chúng phải tắm rửa cho tôi và chăm
sóc tôi ngày đêm. Tôi không bao giờ ở một mình, vì tôi có thể tự tử. Thậm chí
tôi đã lao mình vào một chiếc xe hơi đang chạy và sau đó đã cố gắng làm tương
tự với chiếc xe lửa đang chạy qua. Nhưng mỗi lần như thế tôi đều đã được cứu và
đưa trở về nhà. Tôi không ăn, không ngủ, toàn thân tôi rã rời và các cơ quan
nội tạng trong tôi không vận hành một cách bình thường được nữa. Tôi bị một cơn
đột quỵ và kết thúc với nửa người bên phải bị liệt. Sự chẩn đoán của các bác sĩ
là trạng thái rối loạn tinh thần hoang tưởng.
Bước
kế tiếp là phải đưa tôi vào một bệnh viện tâm thần, tình cờ, nghe được trên đài
phát thanh rằng nhà truyền giáo Carlos Annacondia sắp đến khu vực lân cận của
chúng tôi. Ông ta sẽ tổ chức truyền giảng cách nhà tôi chỉ vài dãy phố, và cầu
nguyện cho người đau. Tôi quyết định đến đo, tôi phải bí mật rời nhà mình. Tôi
đang ở trong một tình trạng thật sự tồi tệ, nặng đến nỗi ngay khi đến được nơi
ấy, những người tiếp tân đã đưa tôi thẳng đến khu vực giúp đỡ để nói chuyện với
tôi. Tôi thật sự điên loạn, cặp mắt tôi đờ đẫn và tôi luôn nhìn chằm chằm vào
một hướng.
Khi nhà truyền giáo cầu nguyện, tôi cảm thấy có điều gì rất lạ ở bên phải thân thể mình, sau đó tôi cảm thấy một cơn đau buốt trong đầu tôi. Lập tức tôi cảm thấy có cái gì nặng nề rời khỏi vai tôi. Tôi bắt đầu gào thét như một con vật, và theo lời những người ở chung quanh tôi, tôi đã bay bổng lên trong vài giây. Họ lập tức đưa tôi đến khu vực giải cứu, là nơi họ lập đi lập lại với tôi rằng hãy tha thứ những người tôi đã oán ghét rất nhiều, nhưng tôi không muốn làm thế.
Khi nhà truyền giáo cầu nguyện, tôi cảm thấy có điều gì rất lạ ở bên phải thân thể mình, sau đó tôi cảm thấy một cơn đau buốt trong đầu tôi. Lập tức tôi cảm thấy có cái gì nặng nề rời khỏi vai tôi. Tôi bắt đầu gào thét như một con vật, và theo lời những người ở chung quanh tôi, tôi đã bay bổng lên trong vài giây. Họ lập tức đưa tôi đến khu vực giải cứu, là nơi họ lập đi lập lại với tôi rằng hãy tha thứ những người tôi đã oán ghét rất nhiều, nhưng tôi không muốn làm thế.
Annacondia
bước đến cầu nguyện cho tôi. Ông ta cầm lấy tay tôi, nhìn tôi và nói “Nếu không
có sự tha thứ và bình an trong lòng bà, không điều gì sẽ giúp được bà”. Tôi cảm
thấy Chúa Jesus đã ở đo, lập tức tôi nghĩ rằng để kết thúc nỗi khổ của mình và
nhận được sự giải thoát tôi phải tha thứ cho chồng tôi. Tôi đã tha thứ và đã
được chữa lành lập tức. Chứng bại liệt biến mất, huyết cầm lại, xương sống tôi
trở nên thẳng, và tất cả các cơ quan trong người tôi bắt đầu hoạt động bình
thường trở lại.
Kể
từ ngày đó trở đi tôi đã dâng hoàn toàn chính mình cho Chúa. Đức Chúa Trời đã
phục hồi cuộc hôn nhân của tôi. Chồng tôi đã gặp Chúa và ngày hôm nay chúng tôi
đều là những người lãnh đạo của một nhóm nhỏ trong Hội Thánh chúng tôi. Cách
đây ít lâu tôi gặp cô gái trẻ đã có lần dan díu với chồng tôi. Và tôi nói về
Chúa cho cô. Cô đã ăn năn và hiện nay cô đang nhóm lại với một Hội Thánh Tin
Lành.
Phục Hồi Răng
Một
lần nọ trong khi đang giúp đỡ cho một số người tiến đến gần bục giảng, tôi đã
cầu nguyện cho một thanh niên mười tám tuổi. Giây phút tôi đặt tay mình lên đầu
cậu, cậu rùng mình và lùi lại, tôi nhận biết ngay rằng có một tà linh đang ở
trong cậu. Tôi hỏi cậu: “Các ngươi có bao nhiêu?” Chúng trả lời tôi qua môi miệng
của cậu bé “Chúng tao đông”.
Tôi
mời một trong những người khiêng cáng đưa cậu vào khu vực giải cứu để được giúp
đỡ. Cuối buổi nhóm, tôi đến để xem điều gì đang xảy ra với cậu. Sau một cuộc
vật lộn dữ dội với các lực lượng ma quỉ, cậu đã được giải cứu.
Khi
chúng tôi cầu nguyện cho cậu xong, cậu kể lại câu chuyện của mình cho chúng
tôi. Cậu biết Chúa nhiều năm trước đây, nhưng đã xa lìa Ngài. Một ngày nọ chính
ma quỉ đã gặp cậu trên đường về nhà và nói chuyện với cậu. Nó lấy quyển Kinh
Thánh trên tay và xé nát trước mặt cậu. Đoạn nó nói với chàng trai trẻ: “Ngươi
muốn tiền bạc, danh vọng, và quyền lực, ta sẽ cho ngươi điều đó. Và để chứng
minh quyền lực của ta, ta sẽ trám lỗ răng trong miệng ngươi”. Nó cho ngón tay
vào miệng cậu bé đang hết sức ngạc nhiên nầy và đã trám chiếc răng bằng một thứ
bột nhão màu đen. Ấn tượng mạnh mẽ đến nỗi cậu đã quyết định có một thỏa thuận
với Satan trong chính ngày hôm đó.
Đêm
mà người thanh niên nầy đến sự buổi truyền giảng, cậu được yêu cầu phải cho ma
quỉ đứa con đầu lòng để làm của tế lễ. Satan đã cho cậu quyền lực trên khu ổ
chuột nơi cậu sống. Cậu kiểm soát nơi nầy và có tiền bạc cùng quyền hành. Cậu
cầm đầu một số các băng nhóm địa phương. Ma quỉ cũng đã cho cậu một chiếc thập
tự có một vết đỏ ở chính giữa. Cậu phải luôn luôn giữ nó trong tay và gọi đến
các thế lực ma quỉ bất cứ khi nào cậu muốn. Chỉ cần giữ chặt chiếc thập tự nầy
trong tay cậu sẽ có được sức mạnh tức khắc, và đó là cách để cậu kiểm soát khu
vực nầy dưới quyền của mình.
Dầu
vậy Đức Chúa Trời muốn cậu bé nầy có được một cơ hội thứ hai, vì vậy Ngài đã
đưa cậu đến buổi truyền giảng tối hôm đó để nghe giảng. Khi tôi cầu nguyện cho
cậu, cậu bóp chặc chiếc thập tự, nhưng lần nầy nó không hiệu quả. Đó là cuộc
chiến đấu bằng sức lực trong lời cầu nguyện để chiếc thập tự trong tay cậu phải
văng ra. Suốt nhiều giờ đồng hồ tôi cầu nguyện cho cậu, đến gần nửa đêm, cậu
bắt đầu hoảng hốt. Cậu cần phải dâng đứa con đầu lòng cho Satan tối hôm đó.
Giữa sự cầu nguyện để giải cứu, ma quỉ đã nói với tôi qua môi miệng của chàng
trai rằng: “Ta sẽ khử nó, ta sẽ làm cho tim nó ngừng đập, và ta sẽ giết nó”. Chiến
trận thuộc linh căng thẳng đến nỗi chàng trai ấy đã ngừng thở. Vì vậy tôi cầu
xin Chúa bằng tất cả đức tin mà tôi có để đưa cậu bé trở lại sự sống, và Ngài
nhậm lời. Sau đó cậu được giải cứu và đã làm chứng trước công chúng về toàn bộ
sự việc nầy.
Khi
kể cho tôi nghe câu chuyện chiếc răng được Satan trám, tôi đã xức dầu vào ngón
tay mình và đụng vào chỗ trám, đoạn tôi nói: “Trong danh của Chúa Jesus ta hủy
phá mọi công việc của ma quỉ”. Điều gì đó thật hết sức sửng sốt xảy ra, lập tức
chất trám vỡ ra và tan chảy. Vì vậy tôi nghĩ rằng nếu đây là điều ma quỉ đang
làm trong con người , tôi sẽ cầu nguyện để bởi quyền năng của Chúa công việc
của nó bị phá hủy . Đó là cách tôi bắt đầu cầu nguyện cho răng của người ta, và
hàng ngàn người đã được trám răng, thậm chí có một số người được trám bằng
vàng. Đức Chúa Trời thường thi thố các phép lạ thật ngạc nhiên.
Satan
đã mang tội lỗi vào trong thế gian, và kết quả là bệnh tật và sự chết xảy đến.
Chúa Cứu Thế đã đến để hủy phá các công việc của ma quỉ mà một trong số đó là
bệnh tật. Vì vậy chúng ta có thể thật sự tin rằng ngày nay Ngài sẽ chữa lành
các tật bệnh của chúng ta. Chúa Cứu Thế đã gánh lấy tội lỗi và các tật bệnh của
chúng ta. Hãy tiếp nhận điều đó và bạn có thể được chữa lành! Đức Chúa Trời có
thể biến đổi bệnh tật của bạn trở thành một phép lạ chữa lành kỳ diệu.
Tôi
muốn chia sẻ lại một lời cầu nguyện dành cho hết thảy những ai cần sự chữa
lành. Hãy đặt hai tay bạn lên chỗ cần chữa lành và xin hãy lập lại lớn tiếng
lời cầu nguyện sau đây. Hãy biến toàn bộ đức tin của bạn thành hành động và
trung tín tin cậy nơi Chúa Cứu Thế Jesus chúng ta:
"Lạy Cha, linh hồn con ngợi khen Ngài và dâng
vinh hiển cho Ngài. Lạy Cha Thiên Thượng, hiện con ở đây trước mặt Ngài. Con
cầu xin Ngài bày tỏ lòng thương xót trên con, trong danh dịu dàng của Chúa Cứu
Thế Jesus.
Lạy Cha, xin hãy bắt đầu rờ đụng con ngay giờ nầy,
Lạy Chúa của con. Xin hãy bắt đầu đụng đến thân thể bệnh tật của con. Xin rờ
đụng con, Lạy Chúa Jesus. Lạy Cha, xin hãy đụng đến tật bệnh trong thân thể con
bằng quyền năng của Ngài.
Lạy Chúa Jesus, xin hãy rờ đụng con, bằng quyền năng
của Lời Ngài.
Lạy Đức Thánh Linh, xin hãy bắt đầu hành động trong
đời sống con. Xin tiếp tục chữa lành con và thanh tẩy thân thể con, Lạy Chúa
quyền năng của Đức Chúa Trời! Halêlugia!
Và bởi những vết thương của Ngài con đã được chữa
lành. Amen amen".