CHƯƠNG 1: BỎ LỠ CƠ HỘI
Eric lao vào văn phòng của tôi và buông mình xuống ghế. “Tớ thật phát khùng với Đức Chúa Trời rồi.”
Sinh trưởng
trong một gia đình Cơ Đốc mạnh mẽ,
anh ta gặp và lập gia đình với một thiếu nữ Cơ Đốc. Nhưng giờ đây anh ta là hiện thân của sự bi đát.
“Được rồi.
Thế thì tại sao cậu lại tức điên
lên với Đức Chúa Trời?”
“Bởi vì,”
cậu ta nói, “tôi đã phạm tội ngoại tình hôm tuần rồi.”
Cả hai cùng lặng đi một lúc. Cuối cùng
tôi lên tiếng, “Tớ có thể thấy lý do Đức chúa Trời sẽ giận cậu lắm. Nhưng tại sao cậu lại tức
giận Đức Chúa Trời?”
Eric giải
thích rằng đã nhiều tháng qua cậu và một cô làm chung văn phòng đã say mê nhau.
Cậu ta khẩn nguyện với Đức Chúa Trời giữ cho
cậu ta đừng phạm tội tà dâm.
“Thế cậu có nói vợ cậu cầu nguyện cho cậu không?” tôi hỏi.
“ Cậu có tránh xa người phụ nữ ấy không?”
“Không… Tớ và cô ấy đi ăn trưa với nhau hầu như mỗi ngày.”
Một cách
chậm rãi tôi bắt đầu đẩy một cuốn sách dày từ bên
này qua bên kia mặt bàn. Eric nhìn theo không hiểu và cuốn sách nhích dần đến
mép bàn. Tôi lớn tiếng cầu nguyện, “Chúa ơi,
xin giữ cho cuốn sách này đừng rơi
xuống!”
Tôi tiếp
tục đẩy cuốn sách và cầu nguyện. Chúa không ngăn lại trọng lực của trái đất. Cuốn
sách đi thẳng khỏi mép bàn, đập mạnh xuống đất.
“Tôi tức
Đức Chúa Trời quá,” tôi nói với Eric. “Tôi đã xin Ngài giữ cho cuốn sách đừng rơi nhưng Ngài đã
làm tôi thất vọng.”
NHỮNG SỰ LỰA CHỌN LÀM
CHÚNG TA HƯ MẤT
Mãi cho
đến giờ tôi vẫn còn nghe tiếng cuốn sách đập xuống sàn nhà. Đó là bức tranh của
cuộc đời Eric. Trẻ tuổi, tài năng và được ban cho gia đình với cô con gái nhỏ,
Eric sáng bừng triển vọng.
Câu
chuyện của anh ta đã không kết thúc vào ngày hôm đó. Kết cuộc, anh ta trở thành
kẻ săn tình dục, lạm dụng tình dục ngay đứa con gái của anh ta. Anh ta bị ngồi
tù cho đến bây giờ, ăn năn nhưng chịu đựng hậu quả của việc đẩy dần cuộc đời
mình đến bờ vực cho đến lúc trọng lực thắng được anh.
Có bao
nhiêu Cơ Đốc nhân trong chúng ta hy vọng Chúa quan phòng chúng ta khỏi tai
ương, trong khi mỗi ngày chúng ta cứ chọn làm những việc suy đồi có vẻ nhỏ nhặt
vô hại nhưng lại dẫn đến những vô luân nghiêm trọng hơn? (Khảo sát tại một buổi
nhóm gồm 1500 nam Cơ Đốc nhân tại nhà thờ thuộc phái Những Người Giữ Lời Hứa
cho thấy rằng phân nửa trong số họ đã xem phim khiêu dâm tuần vừa rồi.)
Một câu
chuyện khác:
Tiffany
và Kyle cũng lớn lên trong hội thánh. Khi vị mục sư trẻ khuyên không nên quan
hệ tình dục trước hôn nhân, họ đã xem thường lời khuyên của ông. Phim ảnh,
truyền hình và âm nhạc luôn tập trung nói về tình dục. Một đêm nọ sau buổi nhóm
thanh niên, Tiffany dâng hiến cho Kyle. Đau đớn, buồn nôn, . . . không có gì
giống như trên phim. Sau đó cô cảm thấy kinh sợ. Còn Kyle thì tức giận vì đáng
lẽ cô ta không nên để chuyện này xảy ra.
Tiffany
bắt đầu ngủ với nhiều người, cố tìm người đàn ông nào sẽ thực lòng yêu cô. Cô
đã không bao giờ tìm được – bọn đàn ông chỉ lợi dụng cô ta và lại bỏ đi. Cô bỏ
đi nhà thờ.
Một ngày
kia, cô khám phá mình mang thai. Một người bạn chở cô đi phá thai. Giờ đây cô
bị ám ảnh trong giấc mơ về việc đứa bé đã giết bỏ.
Tiffany
đáng lẽ có thể quay lại với Chúa và Ngài sẽ tha thứ cho cô. Nhưng giờ đây trái
tim cô tan nát và chai lì, cô ta không còn tin nữa. Cô cố tự vận. Cô nghiện ma
tuý, trở thành gái mại dâm. Cô bị hãm hiếp. Mới đây cô lại phá thai lần nữa.
Đôi mắt cô đã chết hẳn. Và hy vọng của cô không còn nữa.
Còn Kyle?
Anh ta không còn quan tâm gì đến thuộc linh. Bây giờ anh ta đang học đại học và
là kẻ vô thần. Anh quan hệ tình dục với nhiều cô gái. Anh cảm thấy trống trải
và thử làm bất kỳ điều gì mà anh ta nghĩ có thể mang lại hạnh phúc cho mình.
Một câu
chuyện khác nữa: Lucinda, một Cơ Đốc nhân, cho rằng chồng mình không lãng mạn
lắm. Là một người đàn ông đàng hoàng cần mẫn, đi nhà thờ đều đặn, chồng cô
không đáp ứng được những hình ảnh của Hoàng Tử Hào Hoa trên điện ảnh Hollywood
mà vợ anh ngưỡng mộ. Cô đi quan hệ với một người đàn ông khác rồi cuối cùng lấy
người ấy. Những năm sau đó sau khi gây ra đau khổ khôn xiết cho gia đình và bản
thân, cô quay trở lại với Chúa. “Tôi ước gì được sống lại với người chồng trước
của tôi,” cô thú nhận. “Nhưng giờ đây quá trễ rồi.” Vâng, Đức Chúa Trời đã tha
thứ cho Lucinda và vẫn có chương trình cho cô. Tuy vậy . . . cô đã trả một giá
đáng sợ.
Tiên tri
Giô-na, đang khi trong đường tiêu hoá của một đại kình ngư dưới đáy Địa Trung
Hải, đã nhận xét như thế này: ”Người nào bám theo những thần tượng vô giá trị
đã bỏ lỡ ân điển mà đáng lẽ họ được hưởng” (Giô-na 2:8).
Một hình
tượng không chỉ là một bức tượng kềnh càng môi dày và có viên ngọc ru-bi ở rốn.
Thần tượng là bất kỳ cái gì thay thế vị trí của Đức Chúa Trời. Đó là bất kỳ
điều gì mà chúng ta coi trọng hơn Đức Chúa Trời. Để bám theo thần tượng như
vậy, chúng ta đã làm sự đổi chác.
Hành vi
tình dục của chúng ta cho biết ai và cái gì điều khiển cuộc sống của chúng ta
(Rôma 1:18-29). Tội tình dục là thờ hình tượng bởi vì nó đặt dục vọng chúng ta
thay cho chỗ của Đức Chúa Trời.
Những ai
quay bỏ Đức Chúa Trời để thờ thần tượng thì sẽ bị mất mát nặng nề. Tại sao? Bởi
vì họ được tạo ra để tìm thấy niềm vui trong Đức Chúa Trời chứ không phải ở
những vật thay thế Đức Chúa Trời. Họ đánh đổi những phước hạnh hiện tại và
tương lai để đổi lấyđiều mà họ có thể nhìn thấy, nếm thấy hoặc cảm thấy ngay
trước mắt. Nhưng những điều đó không bao giờ thỏa mãn họ.
Tôi đã
từng kinh nghiệm điều này và bạn cũng vậy. Tùy theo mức độ khác nhau, mỗi tội
nhân đánh đổi cái họ có - hoặc đáng lẽ đáng được có - để đổi lấy một lời nói
dối. Đôi khi những lời nói dối ngày càng tệ hại hơn và hậu quả càng lớn hơn.
Chúng ta cứ nhích dần cuộc đời mình đến sự hủy diệt. Để thỏa mãn cơn ham muốn
bất chợt, sự mơ tưởng thầm kín, chúng ta sẵn sàng đánh đổi tương lai của mình.
Đó là một
sự đánh đổi khủng khiếp, là đi với quỉ dữ - kẻ không bao giờ biết giữ lời hứa.
Mỗi ngày
nam nữ Cơ Đốc nhân bỏ lỡ hạnh phúc tương lai của mình để đổi lấy sự kích thích
tình dục tạm thời. Giống như kẻ nghiện, chúng ta đi từ bế tắc này qua bế tắc
khác, đánh đổi sự thỏa lòng của cuộc sống công bình để nhận lấy những thành
công chớp nhoáng luôn luôn để lại cho chúng ta sự trống vắng và thèm khát hơn.
Đó là
điều Eric đã làm.
Anh ta đã
đánh mất người vợ luôn yêu thương anh ta.... Đứa con gái đáng lẽ sẽ ngưỡng mộ
anh ta... Sự kính trọng của gia đình, bạn bè, đồng nghiệp và hội thánh. Cơ hội
được đồng đi với Chúa.
Cuối cùng
anh ta đánh mất sự tự do của mình.
Mỗi lần
đưa mắt liếc nhìn làm khêu gợi nhục dục, chúng ta đẩy cuộc đời mình gần bờ vực
thẳm hơn, nơi trọng lực sẽ thắng thế và kéo cuộc đời chúng ta rơi xuống tan
xác.
Chúng ta
sẽ mất gì?
Chúng ta
sẽ bỏ lỡ những gì mà đáng lẽ chúng ta sẽ được hưởng.
Tiffany
lẽ ra bây giờ đang ở đâu nếu cô ta giữ mình trinh khiết? Thay vì là một gái mại
dâm bị ám ảnh vì hãm hiếp và phá thai, Tiffany đáng lẽ đã là ánh sáng cho Chúa,
là chứng nhân cho Ngài ở trường đại học, đầy niềm vui và hy vọng cho tương lai.
Kyle đáng lẽ cũng được như vậy – giá mà ....
Còn
Lucinda thì sao? Cô ta cũng đánh mất những gì cô ta có và đáng lẽ đã được
hưởng. Ai có thể biết được hết ân điển của Đức Chúa Trời! Một lương tâm trong
sạch và lòng bình an vô giá? Những năm đồng hành ấm áp và vui thoả với Chúa?
Được con cháu thương yêu
kính
trọng? Có ảnh hưởng lâu dài đến những thiếu nữ sẽ noi gương tốt của cô? Sự hầu
việc Chúa giúp chạm đến lòng của rất nhiều cuộc đời? Phần thưởng - vượt ngoài
trí tưởng tượng của chúng ta - được hưởng trong cuộc sống vĩnh hằng?
Vâng, Đức
Chúa Trời đã tha thứ cho cô ta một cách hoàn toànnhưng hậu quả mà cô ta lựa
chọn vẫn còn.
Một vài
đọc giả, cảm thấy bị nghẹn vì hậu quả tội lỗi, cảm thấy tuyệt vọng và thua
cuộc. Nhiều người đã bỏ cuộc không cố giư’ trinh khiết nữa. Những người khác
thì chưa bao giờ biết cố gắng giữ gìn. Tất cả chúng ta đều cần thấy trước được
những gì chúng ta chọn lựa ngày hôm nay sẽ đưa chúng ta đến đâu trong tương
lai.
Một khi
bị mất đi, có những cơ hội không bao giờ lấy lại được. Chúng ta không thể sống
mà cứ “đáng lẽ, phải chi” – trừ khi chúng ta chấp nhận thực tế và bởi ân điển
của Chúa, sẽ tiếp tục bước tới.
Trong
cuốn sách Hoàng tử Caspian của C.S. Louis, sau khi bỏ ngoài tai những lời chỉ
dẫn phải đi theo ông ta, Lucy đã hỏi Aslan điều gì sẽ xảy ra nếu cô ta đã biết
vâng lời ông ta sớm hơn, đi theo ông ta thay vì biện hộ. Vua Sư Tử trả lời,
“con muốn biết điều gì sẽ xảy ra chăng? Không, chưa có ai được nói cho biết
đâu.”