Chương
11: SỰ BẢO VỆ THUỘC LINH
Đức
Thánh Linh đặt để sự che chở bảo vệ trên dân sự Ngài. Câu chuyện sau đây cho
thấy sự bảo vệ của Ngài dành cho tôi khi đối diện với sự đe dọa của tử thần.
Khi
còn nhỏ, tôi thường bị mẹ tôi đánh đập rất nhiều. Vì vậy cuối cùng tôi đã quyết
định bỏ nhà ra đi. Tôi nhận được những lời khuyên xấu, và tôi bỏ đi với một
nhóm người mà tôi chỉ mới gặp. Họ bảo tôi rằng họ sẽ lo cho tôi, và sống với họ
sẽ an toàn hơn là sống với gia đình tôi. Trong cùng buổi tối hôm đó tôi đã dọn
đến ở với họ, tôi bắt đầu hút cần sa. Không lâu sau đó tôi đã nghiện ma túy.
Tôi
càng ngày càng hút nhiều hơn, ma túy bắt đầu ngăn chận mọi sự kềm chế của tôi.
Khi ở dưới ảnh hưởng của ma túy, tôi thường trần truồng ở trước mặt các bạn và
để họ chụp hình tôi. Họ đưa tôi đến một người đàn bà dạy tôi cách thoát y vũ
khiêu dâm.
Những
người bạn nầy đưa tôi đến một buổi cầu cơ, hứa rằng nhờ đó sẽ giúp tôi cảm thấy
khá hơn.
Tôi
hoàn toàn nô lệ với đám bạn nầy, và không thể thoát ra khỏi mối quan hệ đó. Họ
bảo tôi ký một giao kèo, và dọa giết tôi nếu tôi bỏ đi.
Tôi
ngày càng nghiện ma túy. Thậm chí tôi còn phải chích vào ngực. Một vài lần tôi
bị bắt, nhưng luôn luôn có người nào đó chuộc tôi ra. Một lần nọ trong sự tuyệt
vọng, thậm chí tôi đã đánh cướp một tiệm thuốc tây để có được ma túy.
Một
ngày nọ tôi đến dự một buổi hòa nhạc, có gì đó đã xảy đến với tôi đêm hôm đó.
Chàng ca sĩ nhạc rock ấy đã trở thành thần tượng của tôi. Tôi mua những tấm áp
phích lớn có hình anh ta, những chiếc áo sơ mi có in hình anh ta ở trên đó, và
bất cứ thứ gì khác mà tôi có thể tìm được. Tấm áp phích lớn của anh ta treo
trong phòng tôi có thể nói chuyện với tôi. Lúc đầu tôi không thắc mắc nhiều lắm
về điều nầy, nhưng chẳng bao lâu sau bức hình ấy đã có một quyền lực ở trên
tôi. Một trong những buổi trò chuyện của chúng tôi, tôi kể cho anh ta nghe mọi
chi tiết của cuộc đời tôi. Cuối cùng tôi bắt đầu cảm thấy rằng con người ấy
đang sống ở bên trong tôi và kiểm soát tôi. Không lâu sau đó, tôi lại bị bắt và
bị đưa vào một viện tâm thần, tại đó tôi bị nhốt trong một căn phòng nhỏ chỉ có
một mình. Ngay cả tại đó tôi cũng tiếp tục bị người ca sĩ nhạc rock nầy ám ảnh.
Tôi
đã nghe về một cuộc truyền giảng của Annacondia trong thành phố Rosario. Tôi
thật muốn đi, vì vậy tôi đã đến đó. Khi Annacondia bắt đầu quở trách ma quỉ,
một điều gì đó khủng khiếp đã xảy ra. Từ chỗ tôi đang đứng tôi bắt đầu rủa sả
và lăng nhục ông ta. Tôi gào thét và bảo ông phải im đi.
Vài
ngày sau đó con người đang kiểm soát trong tôi nói với tôi rằng: “Hãy lấy một
con dao và giết nhà truyền giáo ấy đi” tôi trả lời rằng không có cách nào để
làm được điều đó, nhưng anh ta cho tôi một kế hoạch: “Hãy giấu con dao trong áo
của ngươi, và đi lên xin được đặt tay cầu nguyện. Khi nhà truyền giáo đến gần
cô, hãy giết ông ta. Đừng sợ, tôi sẽ bảo vệ cô”.
Đêm
hôm đó, tôi đến dự buổi truyền giảng và tiến lên phía trước trong hàng người
cầu nguyện, sẵn sàng để giết Annacondia. Nhưng khi tôi vừa tiến gần đến nhà
truyền giáo, tôi té xuống đất và được đưa vào trại giải cứu, tại đó họ tìm thấy
con dao được giấu trong áo quần tôi. Họ cầu nguyện nhiều tiếng đồng hồ cho tôi.
Tôi từ bỏ quyền lực của viên ca sĩ nhạc rock ở trên tôi, tôi xin Chúa tha thứ
tôi vì đã bán ma túy và những tội khác tôi đã phạm. Khi được giải cứu tâm linh,
nhiều quỉ đã xuất ra khỏi tôi, và tôi đã xưng nhận toàn bộ sự thật. Vào cuối
buổi truyền giảng, Carlos đã đến và cầu nguyện cho tôi. Trong khi họ đang cầu
nguyện giải cứu cho tôi, thì tôi viết xuống mọi điều ma quỉ đang nói với tôi
trong số những điều khác, chúng bảo “Annacondia, các quỉ ghét ngươi”. Các tà
linh cũng bảo tôi vẽ một chiếc quan tài có Annacondia bên trong và một câu như
vầy “Hãy giết nhà truyền giáo”. Ngày nay tôi đã được buông tha hoàn toàn, và
tôi thường xuyên cùng với gia đình nhóm lại tại một nhà thờ.
ANA
Sự
Can Thiệp Của Đức Chúa Trời
Vào
đêm cuối cùng của buổi truyền giảng được tổ chức tại thành phố San Martin, hơn
một trăm ngàn người đã có mặt tại đó. Khi tôi sắp bước lên tòa giảng để cầu
nguyện cho những người có nhu cầu, thì một trong những người phụ tá tôi nói
rằng “đừng bước lên, anh Carlos, xin đừng bước lên!” Tôi ngạc nhiên, nên hỏi:
“Vì sao? có chuyện gì vậy?” Anh ta trả lời: “Những người giữ gìn trật tự vừa
cho chúng tôi biết rằng, trong số những người bước lên cầu nguyện có một số
người nam được trang bị khí giới để bắn ông ngay lúc ông bước lên bục giảng”.
Tôi
nói “Đừng lo lắng, tôi phải cầu nguyện cho người bịnh, họ cần được cầu nguyện,
đó là nhiệm vụ của tôi. Đây là điều Đức Chúa Trời kêu gọi tôi làm. Điều gì đó
sẽ xảy đến với những kẻ ấy. Tôi sẽ cầu nguyện cho những người mà Chúa Cứu Thế
Jesus đã đưa đến đây. Nếu Ngài muốn tôi cầu nguyện cho họ, Ngài sẽ giữ gìn tôi.
Vài phút nữa anh sẽ thấy họ rời bục giảng, vùng vẫy trên đường được đưa đến
trại giải cứu”.
Và
điều đó đã xảy ra. Ngay lúc tôi tiếp lấy chiếc micro và nói “Lạy Chúa Jesus”
những người đàn ông đó té xuống đất, bị quỉ ám, và phải được đem đến khu vực
giải cứu tâm linh. Tức là đưa đến trại giải cứu. Tại đó họ thú nhận rằng họ đến
và chuẩn bị để giết tôi. Một người đàn ông mặc đồ trắng và là một thầy tế lễ ma
thuật trắng đã trả tiền cho họ và cung cấp khí giới cùng phương tiện để họ thi
hành kế hoạch. Nhưng Chúa đã ban cho chúng ta uy quyền để giày đạp đầu Satan.
Chúng ta không đặt lòng tin nơi một Đức Chúa Trời làm bằng giấy bồi hoặc bằng
nhựa, nhưng nơi một Đức Chúa Trời là Đấng sống.
Những
kinh nghiệm nầy và những kinh nghiệm khác nữa cho thấy rằng Đức Chúa Trời đã
đưa tôi qua sự quả quyết ngày càng nhiều hơn rằng Ngài thường làm việc bằng
những phương cách siêu nhiên và kỳ diệu. Tôi đã có những từng trải cá nhân hằng
ngày và xác quyết được sự hiện hữu của sự bảo vệ thuộc linh. Đức Chúa Trời đã
hứa rằng một phần “các dấu lạ sẽ cặp theo những kẻ tin”. Có cả lời hứa của sự
che chở và bảo vệ, về phương diện thuộc linh cũng như thuộc thể, cho hết thảy
con cái Ngài. Kinh Thánh chép rằng: “...Họ sẽ bắt rắn trong tay , uống giống
chi độc cũng chẳng hại gì ” (Mác 16:18). Khi lời nầy được viết ra, chưa có các
vũ khí hiện đại, nhưng đã có những chất độc chết người. Đó là phương cách dễ
dàng và hiệu quả nhất để giết một người mà không để lại dấu vết nào. Tất nhiên,
sự hữu hiệu của phương pháp nầy nằm ở chỗ không có thuốc giải độc được biết vào
thời đó.
Mọi
thứ chúng ta rờ đụng bằng tay mình, bên ngoài, cũng như mọi thứ đi vào cơ thể
chúng ta, đều sẽ không hiệu quả nếu Đức Chúa Trời bảo vệ chúng ta. Tuy nhiên
đừng bao giờ quên rằng để có được sự che chở đó, cùng với tất cả những dấu lạ
khác điều cần thiết là phải tin.
Mưu
Sát Bằng Súng Trường
Tại
một trong các buổi truyền giảng của chúng tôi tại thành phố San Justo, ở Buenos
Aires, từ một bãi đất trống kế cận địa điểm tổ chức truyền giảng, một người đàn
ông với khẩu súng trường bắn tỉa đang nhắm vào tôi với mục đích giết tôi. Về
sau chính ông đã thuật lại cho tôi rằng cứ mỗi lần ông ta nhắm vào tôi, thì có
một đám sương mù bao phủ bục giảng ngăn không cho ông nhắm mục tiêu để bắn. Ông
có thể nhìn thấy một gương mặt xuất hiện và che chắn tôi, điều nầy xảy ra nhiều
lần. Ông ta cũng nói rằng mỗi lần ông định bắn thì viên đạn lại không có trong
nòng. Khi ông nhắm vào chỗ khác và lên cò, thì lại được, nhưng lúc ông nhắm vào
tôi, điều tương tự lại xảy ra. Sau nhiều lần cố gắng, ông đã kết thúc trong
trại giải cứu và nhận được sự giải cứu.
Những
điều tương tự vẫn thường xảy ra trong các buổi nhóm khác nhau mà tôi tham dự,
tại đây ở Argentina cũng như nhiều nơi khác trên thế giới. Những người đã cam
kết thi hành đại mạng lệnh, cầu nguyện cho người bệnh, và thi hành uy quyền để
đuổi quỉ thường là mục tiêu của sự tấn công như vậy. Khi một Hội Thánh cam kết
để giảng Tin Lành thì thường là Hội Thánh phải chịu sự tấn công.
Các
Thiên Sứ Vây Phủ Quanh Tôi
Kinh
Thánh phán rõ rằng: “Thiên sứ của Đức Giêhôva đóng trại chung quanh những kẻ
kính sợ Ngài ” (Thi Thiên 34:7). Nhiều người đến dự các buổi truyền giảng của
chúng tôi thuật lại rằng khi họ đến địa điểm truyền giảng, họ nhìn thấy các
thiên sứ chung quanh bục giảng, chung quanh tôi. Một số trong những người nầy
không phải là tín đồ, vậy mà họ đã nhìn thấy các thiên sứ. Đó là những dấu hiệu
siêu nhiên của Đức Chúa Trời. Tôi luôn xin Đức Chúa Trời sai các đội quân thiên
sứ của Ngài vây phủ tôi. Nếu họ đã giúp đỡ các đấng tiên tri, họ cũng làm như
vậy với chúng ta ngày nay. Các thiên sứ rất quan trọng trong công cuộc truyền
giáo. Một lần nọ vào cuối buổi truyền giảng ở tại thành phố Mar del Plata,
chúng tôi quyết định tổ chức cuộc truyền giảng nữa trong một kho hàng ở tại
Buenos Aires, một vùng đất tư nhưng rất rộng rãi. Nơi đó có một cuộc truyền
giảng kéo dài ba ngày. Giờ phút bắt đầu giảng tôi nghe có tiếng đá rơi trên mái
nhà. Tôi ngưng giảng, và ở trước mặt mọi người, tôi nói: “Trước khi kỳ truyền
giảng nầy kết thúc, người nào đang ném đá trên mái nhà sẽ có mặt ở đây trong
căn phòng nầy để xin Chúa tha thứ, và người ấy sẽ dâng đời sống mình cho Chúa
Cứu Thế Jesus”. Và tôi tiếp tục giảng.
Vào
ngày thứ hai, tôi bắt đầu giảng, đá lại rơi trên mái nhà. Tôi không nói gì cả
mà tiếp tục giảng Lời Chúa. Đến giờ người ta đứng lên và làm chứng, có một
thanh niên tiến lên bục giảng, anh ta vừa khóc vừa nói:
“Tôi
chính là người đã ném đá lên mái nhà, và tôi không thể tin điều đã xảy ra cho
tôi. Tôi lấy một tảng đá lớn. Tôi muốn ném xuyên qua mái nhà vào ông và giết
ông. Khi định ném tảng đá ấy, tay tôi bị tê cứng. Các ngón tay tôi đã bị quẹo
đi, và hòn đá rơi xuống đất. Nhưng đó chưa phải là tất cả; tôi cảm thấy có hai
bàn tay thật mạnh đẩy tôi và tôi tiến về phía trước gần một mét rưỡi. Tôi quay
ra sau, nhưng không thấy ai cả. Tôi cảm thấy bị đẩy một lần nữa, nhưng vẫn
không có ai ở đó cả. Từng cái đẩy một đã đưa tôi vào cổng ngôi nhà nầy. Cái đẩy
cuối cùng mạnh đến nỗi tôi lọt vào giữa hội chúng, và khi tôi muốn đứng lên thì
tôi không đứng được”.
Đó là lời làm chứng của anh ta buổi tối hôm đó, người thanh niên nầy đã tiếp
nhận Chúa Cứu Thế làm Cứu Chúa duy nhất của mình. Trước khi rời bục giảng anh
ta nói với tôi, “Xin lỗi tôi có thể nói chuyện với ông được không?”, Tôi trả
lời: “Được”.
Anh
ta đưa hai tay lên trời và nói lớn tiếng: “Hoan hô Chúa Cứu Thế!” Và vừa đi
xuống bục giảng anh vừa khóc, người thanh niên đã đến đó không những chỉ oán
ghét Đức Chúa Trời mà còn ghét bất cứ ai nói về Chúa. Nhưng anh đã ra về với
Chúa Cứu Thế trong đời sống mình. Nếu bạn hỏi tôi ai là người đã đẩy anh vào
buổi nhóm, tôi sẽ nói rằng đó là một thiên sứ. Đức Chúa Trời sai các thiên sứ
Ngài để giúp đỡ chúng ta trong công tác truyền giáo.
Cuộc
truyền giảng đầu tiên của tôi diễn ra ở tại một khu rất nghèo. Khi buổi nhóm
kết thúc tôi phát hiện người lãnh đạo một băng đảng địa phương đã tiếp nhận
Chúa. Bạn bè anh ta tưởng rằng tôi đã tẩy não anh ta. Cuối buổi nhóm, họ quyết
định sẽ giết tôi.
Tất
nhiên tôi không hề hay biết gì cả, buổi nhóm kết thúc, tôi vào xe cùng với gia
đình và từ từ về nhà. Một số các anh em đang đứng ở cửa nhà thờ vẫy tay chào
chúng tôi khi chúng tôi chạy ngang. Ngay chính giờ phút đó, một nhóm những
người đàn ông vũ trang bước khỏi chỗ nấp để bắn chúng tôi. Không hề để ý đến
họ, tôi đưa tay ra khỏi cửa sổ xe để vẫy lại các anh em, và sau đó tôi lái xe
đi. Hôm sau các anh em thuật cho tôi nghe rằng khi tôi đưa tay vẫy trả lại họ,
những người đàn ông vũ trang đang nhắm bắn chúng tôi đã té xuống đất.
Qua
kinh nghiệm đó Chúa dạy chúng tôi rằng Ngài là Đấng gìn giữ chúng tôi. Satan
muốn tiêu diệt chúng ta, nhưng Chúa bảo chúng ta chớ lo lắng, thậm chí nếu họ
cho chúng ta uống thuốc độc, nó cũng sẽ không làm hại chúng ta. Đó là quyền
năng bảo vệ của Đức Chúa Trời. Khi chúng ta tấn công vào địa ngục, ma quỉ sẽ
không chịu yên, nó sẽ tìm cách tiêu diệt chúng ta càng nhanh càng tốt.
Nhiều
khi người ta nghĩ rằng những người rao giảng Lời Chúa thì không bị tấn công,
nhưng không phải như vậy. Tôi là mục tiêu sự tấn công liên tục của Satan, và
gia đình tôi cũng vậy. Dầu vậy, tôi không lo lắng, vì cớ vợ tôi, cũng như các
con và các cháu tôi, tất cả đều được buộc vào chân Chúa Cứu Thế và ở dưới sự
bảo vệ hoàn toàn của Đức Chúa Trời.
Chiếc
Xe Hơi Cũ Bốc Cháy
Có
một khu ổ chuột ở Argentina gọi là Itati. Đó là khu ổ chuột lớn nhất và nguy
hiểm nhất trong vùng. Khi chúng tôi tổ chức một chiến dịch truyền giảng tại đó,
rất nhiều người được cứu mỗi ngày. Một ngày nọ trời mưa suốt ngày, đường phố
đầy sình lầy. Không thể nào lái xe vào khu vực nầy được, vì vậy tôi quyết định
bỏ xe ở một khu vực gần đó và đi bộ. Tôi có một chiếc xe Citroen rất cũ, nó nhẹ
và rất dễ di chuyển. Một đám cướp có vũ trang quyết định đổ xăng lên xe, bật
diêm, và đốt xe. Nhưng có điều gì đó thật kinh ngạc và siêu nhiên đã xảy ra
buổi tối hôm đó. Mỗi khi một người trong số họ quyết định đến gần chiếc xe, anh
ta lại bị té xuống đất. Khi họ đã xoay xở và đến gần đủ để đẩy xe đi, thì bảng
số xe bốc cháy, họ không tài nào đụng đến nó được!
Điều
tương tự cũng đã xảy ra. Một đêm nọ, khi hai anh chàng đột nhập vào lều nơi
chúng tôi tổ chức các buổi nhóm và ăn cắp một số ghế ngồi cùng với các đồ đạc
khác. Một số trong những người phụ giúp chúng tôi hết sức tức giận. Họ không
thể biết được vì sao một chuyện như thế lại có thể xảy ra được, vì vậy chúng tôi
cầu nguyện xin Chúa can thiệp.
Vài
ngày sau những tay ăn trộm ấy trở lại cùng với các ghế ngồi và một số đồ đạc.
Họ thuật cho chúng tôi rằng họ rất hối tiếc vì điều họ đã làm. Họ cũng nói rằng
những đồ vật ấy có cái gì rất kỳ lạ, cứ mỗi khi họ tính ngồi lên các chiếc ghế,
thì chúng lại bốc cháy. Điều kỳ lạ cũng đã xảy ra với các món đồ khác mà họ đã
ăn cắp. Họ hết sức sợ hãi và nghĩ rằng các vật ấy đã được làm phù phép. Nhưng
đó chính là quyền phép siêu nhiên của Đức Chúa Trời. Tôi tin Chúa đã phán cùng tôi
“Con sẽ rao giảng quyền năng của Ta, các dấu lạ sẽ theo sau. Các phép lạ sẽ xảy
ra, và các quỉ sẽ xuất ra. Hãy cẩn thận người ta sẽ tìm cách tiêu diệt con!
Nhưng Ta sẽ ở cùng con”. Tôi có một nơi sưu tập các vũ khí và các loại dao ở
trong trại giải cứu bị bỏ ra bởi những người đã nói rằng: “Tôi muốn giết
Annacondia”.
Hãy
Đến Nơi Người Ta Đang Sống
Chúng
ta không kinh nghiệm những điều nầy ở bên trong Hội Thánh, mà ở ngoài các đường
phố, nơi ma quỉ đang nằm trong tư thế đề phòng. Con cái Đức Chúa Trời nhóm lại
trong các nhà thờ, còn ở ngoài đường phố là nơi các tạo vật của Đức Chúa Trời
có thể được tìm thấy. Nhiều người thắc mắc vì sao Hội Thánh không kinh nghiệm
được những điều nầy, song các chức vụ truyền giáo thì lại kinh nghiệm. Câu trả
lời rất đơn giản, chúng ta đang truyền giáo ở ngoài đường phố, trực tiếp vào
tiền tuyến. Tuy nhiên chúng ta có được sự bảo vệ hoàn toàn của Đức Chúa Trời.
Satan muốn ngăn chận Hội Thánh phát triển, nhưng Hội Thánh thậm chí càng phát
triển hơn. Những sự bày tỏ quyền năng Đức Chúa Trời đang ngày càng gia tăng. Hễ
khi nào chúng ta rao giảng trong các công viên, các quảng trường của thành phố,
và ngoài đường, các dấu kỳ và phép lạ có ở đó để mọi người đều thấy.
Trong
ví dụ về con chiên lạc mất, Chúa Jesus kể cho chúng ta nghe về người chăn đã để
chín mươi chín con chiên phía sau để đi tìm con chiên lạc mất (Luca 15:1-7)
Ngài cũng nói rằng có sự vui mừng lớn ở Thiên đàng khi một kẻ có tội ăn năn (Luca
15:10). Đức Chúa Trời quan tâm đến một kẻ hư mất hơn là chín mươi chín người
công bình không cần phải ăn năn. Tấm lòng của Chúa ở cùng con chiên lạc mất, và
mắt Ngài luôn dõi theo những kẻ tìm kiếm con chiên lạc mất. Ngài sai các thiên
sứ Ngài chăm sóc đặc biệt những người đi ra tìm kiếm kẻ lạc mất bởi vì họ đang
ở trong sự nguy hiểm và nguy cơ luôn luôn. Hội Thánh biết mình thuộc về Đức
Chúa Trời, nhưng cả thế gian đang bị Satan cai trị và đang hư mất.
"Chúng
ta biết mình thuộc về Đức Chúa Trời, còn cả thế gian đều phục dưới quyền ma
quỉ" (I Giăng 5:19).
Nếu
bạn muốn ở trong trung tâm ý muốn Đức Chúa Trời, hãy tìm kiếm người hư mất. Đó
là nơi Đức Chúa Trời đang ở cũng như toàn bộ quyền năng siêu nhiên của Ngài có
mặt. Vì vậy nếu đó là điều bạn làm, bạn sẽ bắt đầu bước đi trong một chiều kích
khác.
Bất
chấp điều đó, Hội Thánh mắc phải một sai lầm lớn là ngăn trở sự phát triển của
mình và dời mục tiêu khỏi công tác truyền giáo. Hội Thánh ngày càng trở nên một
tôn giáo, chỉ là một thói quen, và quyền năng siêu nhiên của Đức Chúa Trời mất
đi sức mạnh. Chúa Jesus đã dạy dỗ trong các nhà hội, nhưng các phép lạ thường
xảy ra bên ngoài nhà hội, đó là nơi người ta cần được thấy để tin. Khi Môise
trở về Aicập, dân Ysơraên phải nhìn thấy các phép lạ bằng chính mắt họ để tin
rằng Chúa đã sai ông. Họ đã công nhận ông là người lãnh đạo họ vì những sự tỏ
ra mà họ đã được chứng kiến. Nếu không có các dấu lạ từ Chúa chúng ta chỉ là
những người mộ đạo, và Hội Thánh trở thành một tôn giáo. Các biểu hiện siêu
nhiên của Đức Chúa Trời là những phép lạ tồn tại để cho thế gian sẽ tin và được
cứu. Đó là lý do vì sao Hội Thánh phải có các biểu hiện nầy ở giữa mình.